Thực ra là không biết bắt đầu từ đâu cho hành trình mới nhất. Vậy nên, lấy điểm cuối cùng, tức Colombia, để làm điểm bắt đầu cho cái blog mới toanh này. Mà trong hành trình mới nhất này, mình đến Colombia cũng vài lần. Cái kiểu đến lần 1 ở vài ngày, rồi quay lại ở vài ngày ấy. Chỉ có lần cuối là đến chơi khá lâu, đâu tầm 2 tháng rưỡi thì phải.
Nói vậy là để cho biết sức hấp dẫn của Colombia đối với mình thôi!
Điểm đến đầu tiên tại Colombia lần này: Cartagena.
Lý do: đi tàu vượt biển thì phải ghé thôi.
Khoảng 34 giờ vượt biển từ Panama đến Cartagena, giong cả buồm lẫn sử dụng động cơ thuyền. Mấy đứa bạn phải đến Colombia càng sớm càng tốt, thế là thuyền cứ thế mà lao. Mình cũng lao lực luôn, khoảng 12 tiếng cuối trong hành trình là lăn ra ngủ không biết trời đất gì với 2 em cún Morro và Siba. Mở mắt ra đã gần tiến vào khu vực hải cảng và chốt xong việc trên thuyền thì hoàng hôn buông xuống như trong hình.
Cartagena có thể coi là hải cảng sầm uất, đông khách du lịch và là điểm check-in đầu tiên phải đến cho bất kỳ ai đến Colombia.
Ít nhất thì đối với khách du lịch đến Colombia – đa phần là từ Bắc Mỹ và châu Âu.
Ở đây có 2 thứ mà ai đến cũng nhắc tới: hệ thống thành lũy bảo vệ Cartagena và nhảy Salsa.
Ai đã từng xem loạt phim Cướp biển vùng Caribe thì chắc không xa lạ gì với nạn cướp biển ở vùng biển này. Và những thế kỷ trước thì thực tế phát triển của Cartagena gắn liền với nạn cướp biển. Chính vì thế, để tự bảo vệ mình, Cartagena đã phát triển hệ thống phòng thủ, pháo đài có thể coi là một trong những hệ thống pháo đài biển độc đáo và vững chắc nhất trong vùng Caribe. Đến nay thì đây cũng là hệ thống pháo đài biển thuộc dạng nguyên vẹn nhất của vùng biển này.
Trung tâm Cartagena thì vừa đủ nhỏ để chạy xe máy hoặc ô tô cả ngày, nhưng vừa đủ lớn để đi bộ lượn phố vài ngày.
Ảnh hưởng của văn hóa Tây Ban Nha nên kiến trúc thành phố này cũng có nét Tây Ban Nha. Cụ thể thì kiến trúc Tây Ban Nha đặc trưng của khu vực Mỹ Latinh là: tòa nhà rộng, cổng lớn, vây tường kín và cao, ban công xinh xắn và ở giữa là khu vườn tạo cảnh. Còn điểm trung tâm luôn là quảng trường, chính giữa là đài phun nước + tượng, vây quanh bốn cạnh là: nhà thờ, nhà cha xứ, nhà của người đứng đầu thành phố và nhà thương mại. Nhà thương mại thì nôm na là chợ, thiết kế với dãy hành lang cột có mái che ở tầng 1 và chia thành nhiều phòng cho dân buôn bán thuê.
Cartagena này cũng có các con phố, ngõ nhỏ theo kiến trúc Tây Ban Nha. Nhưng khu vực trung tâm thì thay vì đài phun nước, nó chỉ có tượng. Và vì Cartagena là thành phố cảng biển nên “trung tâm” lại dịch chuyển ra phía gần biển hoặc ngã ba sông. Tới nơi họ gọi là tháp đồng hồ, hay Torre del Reloj de Cartagena.
Chính vì vậy nên lần đầu tiên tới Cartagena, con bé cứ ngơ ngác: sao bạn hẹn ở trung tâm Cartagena, tới đúng hẹn, mà sao bạn ơi bạn ở đâu???
Bài học rút ra: tới đây, hẹn gặp ở trung tâm (“centro”) thì nhớ kèm theo vị trí trên bản đồ cho chắc ăn!
Lang thang đường phố, ngõ ngách ở Cartagena cứ gọi là ăn ảnh thôi rồi. Hội sống ảo tới đây thì đi chưa hết 2 con phố là đã hết ngày. Lướt nhà nào cũng muốn dừng lại chụp ảnh. Vì nhà rất xinh xắn, ăn ảnh và dân thì nhiệt tình hết mình. Kiểu thế này:
Ít nhất là 3 đứa bạn đi cùng, ai cũng hết lòng vì nghệ thuật sống ảo. Khách du lịch đến đây cũng phương châm: sống ảo là niềm tin lẽ sống. Nên an tâm hết lòng vì sự nghiệp sống ảo, không kì thị nếu bạn đến Cartagena.
Còn Salsa thì là một cuộc chiến.
Lơ ngơ thì tâm niệm đến Colombia thì phải học hoặc cùng nhảy Salsa tại Cartagena. Bớt lơ ngơ chút – như mình này – thì nghe dân tình bản địa đến Cali ở tít phía nam của Colombia để biết cái gì gọi là Salsa chính hiệu.
Nhưng dù ở đâu đi nữa thì mình chắc chắn một điều: dân Colombia sinh ra hình như đã biết nhảy – và họ nhảy đầy đam mê, đầy sức sống và đầy nhiệt huyết. Nghe phong phanh là dù họ có không nhảy đúng kỹ thuật đi nữa thì nhìn họ nhảy, bạn cứ ngỡ như họ là dân chuyên 100%. Dân Colombia có thể nhảy mọi nơi, mọi lúc và mọi tình huống. Cái này thì mình bảo đảm sau khi lượn lờ mấy ngóc ngách từ trung tâm đến vùng xa xôi của Colombia.
Các lớp dạy nhảy ở Cartagena nhiều và đa dạng như các thể loại bún nhà mình ấy. Giá cả cũng đa dạng không kém. Muốn miễn phí thì cứ nhiệt tình lên, gặp anh nào mang cái loa thùng dừng ở đầu phố là bật chế độ: nhạc lên là quẩy lên, thì 99,99% là bạn sẽ được hướng dẫn cách nhảy Salsa từ nhiều “người bạn thân xa lạ”.
Mà họ hướng dẫn rất nhiệt tình nhé. Nhưng nhắc chút là: nếu ngại thì đừng nhảy và đã nhảy thì không ngại. Chứ nếu không thì xin chào người bạn thân xa lạ tiếp theo!
Thời điểm mình qua thì đúng vào dịp lễ hội mừng đất nước Colombia gì đó. Nói là “gì đó” vì ở đây, người ta bảo là người ta ăn mừng lễ hội vào mọi ngày trong năm, 24/7, 7 ngày trong tuần và 365 ngày trong năm. Mà đúng là thế thật!
Vậy nên, con bé mất toi cả 1 ngày chỉ vì sáng sớm lang thang, gặp cảnh người ta nhảy múa là đứng lại hóng. Thế là hóng mất luôn nguyên ngày 😀